[NAM KỲ LỤC TỈNH LẠC XOONG] SÀI GÒN ĐẾN MÙA GÒN!

“Gió đưa nhỏng nhảnh trái gòn
Cô kia da trắng mặt tròn dễ hun”
bia 1
Thời tiết Sài Gòn từ nắng gắt chuyển dần dần sang mùa mưa cũng là lúc những trái gòn bắt đầu chín rộ. Tôi thường reo lên mỗi lần chạy ngang qua đoạn đường nào có cây gòn lủng lẳng trái trên cao. Nhìn lên bầu trời trong xanh, trái gòn treo giăng giăng như bức tranh vẽ những chiếc đèn trên cao. Cây bông gòn vấn vương hình ảnh hồn Sài Gòn xưa, gợi lại những ký ức thời tuổi thơ, cả nhà quây quần cùng nhau làm gòn để nhồi gối nằm. Gòn bay tung tóe trắng cả căn phòng, vừa cực vừa vui rộn ràng. Mấy hột gòn đen nhánh, đám con nít gom lại bỏ vô lon chơi đồ hàng. Mới hôm nào còn nằm ngủ trên chiếc gối bông gòn êm ái mềm mại. Ai đã từng gối trên những bông gòn sẽ khó mà quên được, mùi thơm thoảng tự nhiên của cây gòn nhẹ nhàng theo ta vào giấc ngủ ngon. Ôi sao mà nhớ!
PIC 2
Trong Đại Nam quấc âm tự vị năm 1895 của Huình Tịnh Paulus Của ghi rằng “Gòn là tên cây có bông nhẹ xốp hơn bông thường, thường dùng mà dồi gối.”
Còn Từ điển Taberd: Dictionarium Anamitico Latinum xuất bản năm 1838 cũng có các từ “gòn, bông gòn” và “Sài Gòn là tên của tỉnh Gia Định”
pic 7
Tên Sài Gòn bắt đầu từ khi nào, xuất xứ ra sao, vẫn còn nhiều tranh cãi, có điều cứ nhắc Sài Gòn thì hình ảnh những cây gòn vẫn gắn bó với mảnh đất này. Các bạn trẻ giờ có gọi tên vùng đất Sài Gòn mà chưa từng nhìn thấy cây gòn, chưa có kỷ niệm với cây gòn, chắc không thể nào có cảm giác xuyến xao như người lớn.
PIC 3
Tốc độ đô thị hóa ào ạt thời nay, cây gòn lần lần biến mất nhanh chóng để dành cho cây đô thị, cho những tòa nhà sang trọng, những công viên hiện đại. Hồi nhỏ, xung quanh nhà tôi có nhiều cây gòn lắm, giờ chẳng còn cây nào nữa. Vùng ngoại thành Thủ Đức còn sót lại ít cây lưa thưa rải rác vài góc đường như Phạm Văn Đồng, khu dân cư Rạch Chiếc, đường Trần Đức Thảo, đường Đỗ Xuân Hợp, …Chạy xe ngang qua vào mấy ngày gòn chín, trái vàng rực trên cây chẳng ai hái. Rồi đến một ngày vỏ trái gòn bung xòe ra đầy bông!
pic 4
Có bữa chạy trên con đường quen thuộc, nhìn cây gòn tự dưng bị ai đó chặt, chẳng biết lý do là gì, tim nhói, mắt rưng rưng, thương những cành xanh đang sống vui vẻ với đất trời tự dưng héo úa. Vậy chứ chừng 1-2 tháng sau, gốc cây lại bật nhiều chồi non cành lá xanh xum xuê.
pic 6
Cuối tuần rảnh rỗi, hai má con ghé thăm mấy cây gòn, nhặt vài trái gòn chín về làm chiếc gối nhỏ cho con nằm. Mở trái gòn, từng mớ bông nhẹ trắng ngà bung trên tay, tôi chỉ cho con món quà vô giá của thiên nhiên, con nhớ trân quý! Gom những trái gòn rụng dưới cây, hai má con tách từng trái, thằng nhỏ bắt chước lảy hạt gòn, bàn tay bé xíu của con cảm nhận bông gòn nhẹ bổng mượt mà, chỉ hơi gió nhẹ qua bông gòn bay khắp nhà. Thằng nhỏ nhìn bông gòn cười khanh khách thích thú và đưa tay hứng mấy sợi bông đang nhè nhẹ rơi xuống.

Bài viết & hình ảnh: Hân Lê | Tham gia cuộc thi viết Nam Kỳ Lục Tỉnh Lạc Xoong

Bà con cùng tham gia cuộc thi viết Nam Kỳ Lục Tỉnh Lạc Xoong cùng Sài Gòn Chợ Lạc Xoong tại đây nhé!

Chợ Lạc Xoong
Logo